Trang chủ / Văn Mẫu THCS / Văn lớp 8 / Kể về kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của em

Kể về kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của em

Kể về kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của em

Bài làm 1

Năm nay tôi đã là học sinh lớp 8, được biết thêm bao bạn bè mới, thầy cô giáo mới, được học nhiều điều hay hơn, tôi cảm thấy thật thích thú. Khi được học văn bản “Tôi đi học” (sách giáo khoa Ngữ Văn lớp 8), được tìm hiểu về những cảm xúc của chính nhân vật “tôi” trong ngày đầu tiên đi học, tôi chợt nghĩ lại về buổi khai giảng năm học mới năm tôi mới vào lớp 1.

Đã bao năm trôi qua nhưng cảm xúc ấy vẫn không thể nào xóa nhòa trong tâm trí tôi. Buổi sáng thức dậy, mẹ đã sắp xếp đầy đủ sách vở vào balô cho tôi. Khi đã hoàn tất những “thủ tục” của buổi sáng, tôi bắt đầu theo chân mẹ đến trường. Thế rồi mẹ đi trước, tôi bước theo sau, lạ lùng ngắm nhìn mọi cảnh vật xung quanh mình với cặp mắt mở to, lạ lùng. Vào cái lúc đó, tôi chẳng nghĩ được gì hơn ngoài việc cứ níu tay mẹ và đi đến trường.

Chẳng mấy chốc, ngôi trường tiểu học đã hiện ra trước mắt tôi. Trông nó thật rộng và đẹp. Tất cả bức tường ở phía ngoài đều được sơn màu vàng, sáng rực lên. Tôi và mẹ đi xung quanh những bồn hoa của trường. Oa! Nhiều hoa thật đó! Những bông hoa cúc vàng đang nở xòe ra, nổi bật ở giữa là khóm hoa đồng tiền màu đỏ tươi. Tôi lần lượt ngắm nhìn mọi vật xung quanh. Các anh chị học sinh lớp trên mặc những bộ quần áo đồng phục của trường màu trắng và thắt khăn quàng đỏ trông thật nghiêm trang. Còn tôi (và các bạn của tôi nữa) đều mặc những trang phuc mà chúng tôi cho là đẹp và lịch sự nhất. Tôi đánh nhanh cặp mắt nhìn mọi phía và phát hiện ra Ngọc – cô bạn duy nhất học cùng tôi từ hồi mẫu giáo đang đi cùng mẹ ở phía gần cổng trường. Tôi thả tay mẹ và chạy về phía ấy. Ngọc cũng đã thấy tôi và vẫy tôi lại. Rồi tôi và Ngọc cùng nhau bắt đầu cuộc hành trình “dạo quanh sân trường”.

Hồi trống đầu tiên vang lên, mẹ nhanh chóng đưa tôi chiếc mũ calô màu trắng và chỉ cho tôi hàng của lớp mình. Các bạn tôi, ai nấy đều ngơ ngác. Có đứa đã khóc oà lên vì một chút sự nhút nhát đang dần xâm chiếm lấy mình. Được biết thêm nhiều bạn mới, tôi thích lắm. Tiếng cô giáo hiệu trưởng đang dõng dạc tuyên bố trên bục giảng. Ở dưới sân trường, chúng tôi ngồi im phăng phắc, lắng nghe. Cuối cùng, sau những tiết mục văn nghệ kết thúc, cô giáo cho chúng tôi vào lớp.

Nên Xem:  Soạn bài: Hịch tướng sĩ – Ngữ văn 8 Tập 2

Lớp học của chúng tôi là lớp học đầu tiên của dãy nhà tính từ văn phòng trở lại. Lớp học được trang trí với đủ các loại tranh ảnh khác nhau, chỉ ít hơn lớp mẫu giáo của tôi khoảng vài bức. Nhưng với tôi, lớp học vẫn quen thuộc như tôi đang ngồi học ở lớp mẫu giáo vậy. Chính vậy, tôi chẳng lạ lẫm hay ngạc nhiên khi bước vào lớp học mới. Bạn ghế được kê thẳng tắp. Bàn học của chúng tôi còn có chỗ để treo cặp và ngăn bàn để sách vở nữa. Bao nhiêu thứ trong đó đã cùng tôi bắt đầu bài học đầu tiên.

Bài học của chúng tôi bắt đầu là môn Tập đọc. Đó là môn học cũng tương tự như đọc các văn bản ở trường trung học. Lớp tôi ê a đọc những chữ cái đầu tiên: A; Ă; Â; B; C;…. Giọng đọc ngây thơ và non nớt cất lên, trông chúng tôi như những chú chim non lần đầu tiên cất lên tiếng hót. Những chú chim nhỏ đó đang ước mơ chinh phục bầu trời. Cũng như chúng tôi đang ước mơ chinh phục biển cả tri thức mênh mông với bao nhiêu sóng gió. Tôi nhận ra mình thực sự đã trở thành một cô bé “sinh viên lớp 1”. Hiểu được điều đó, tôi đã tự nhủ với mình rằng: phải cố gắng học tập để xứng đáng với những gì mà bố mẹ tôi đã vất vả có được để cho tôi được đi học như ngày hôm nay.

Trở về nhà với bao cảm xúc mới lạ. Tôi vui vẻ kể lại cho cả nhà nghe chuyện ở trường, lớp. Đến bây giờ, khi đã lớn rồi, tôi không còn nhớ mình đã kể những gì với cả nhà. Chỉ nhớ rằng, cả nhà tôi đã cười rất vui vẻ và tràn đầy hạnh phúc. Tôi tự nhủ với mình: khi đã lớn khôn rồi, tự tôi sẽ biết ý thức mình, cố gắng học tập để vun đầy tương lai của chính mình.

Bài làm 2

Với mỗi chúng ta, ai cũng có những cảm xúc, những kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học. Đó là khoảnh khắc chẳng thể nào quên trong cuộc đời mỗi con người. Với em đó là một ngày thật đáng nhớ, đánh dấu sự trưởng thành, có rất nhiều cảm xúc, vui, hồi hộp vì sắp bước vào một thế giới mới, gặp gỡ những con người mới. Em còn nhớ buổi sáng hôm đó là buổi sáng mùa thu, trời se lạnh. Mẹ gọi em dậy thật sớm để chuẩn bị. Sau khi vệ sinh cá nhân xong, em vào thay bộ quần áo đồng phục đã được mẹ là phẳng phiu từ tối hôm trước. Chuẩn bị xong, mẹ chở em trên chiếc xe đạp, băng qua con đường làng tới trường. Những cảnh vật hôm quen thuộc nhưng hôm nay thật lạ lẫm. Chẳng mấy chốc xe dừng lại ở cổng trường tiểu học, mẹ dắt em vào lớp. Em có chút run, hồi hộp vì trường lớn và đông người quá. Nhưng khi nhìn thấy nụ cười đầy hiền dịu của cô giáo chủ nhiệm, mọi lo lắng trong em đều tan biến. Cô dắt tay em vào lớp và sắp xếp chỗ ngồi cho em. Những kỉ niệm về ngày đầu tiên tới lớp đối với em thật đẹp, em sẽ mãi ghi nhớ khoảnh khắc ấy.

Nên Xem:  Thuyết minh về thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật

Bài làm 3

Vào một ngày giữa tháng tám, em chính thức trở thành học sinh lớp một, đó là ngày mà em không bao giờ quên. Trước ngày đi học, em thao thức, háo hức không ngủ được. Sáng hôm sau em dậy thật sớm để chuẩn bị. Ngắm nhìn bản thân trong gương với bộ đồng phục áo trắng quần đen, em thấy bản thân mình đã lớn. Em đeo chiếc cặp màu hồng xinh xắn, ngồi lên chiếc xe máy của bố. Bố chở em đến trường khai giảng. Tâm trạng em rất bồi hồi xen lẫn chút háo hức, tò mò. Hàng loạt câu hỏi được đặt ra trong đầu em. Con đường đến trường sao hôm nay ngắn quá, chẳng mấy chốc đã nhìn thấy ngôi trường em theo học với mái ngói đỏ tươi đang thấp thoáng từ xa. Bố chở em tới cổng dặn dò em rồi ra về. Một mình em đứng giữa cánh cổng trường rộng lớn, phía bên trong có rất nhiều người, tâm trạng em rất lo lắng, em rơm rớm nước mắt không dám bước vào. Bỗng từ phía sau một giọng nói nhẹ nhàng cất lên: “Em là học sinh mới phải không? Sao đến trường rồi không vào? Em là học sinh lớp nào?”. Em quay lại nhìn, đó là hình ảnh một cô giáo với chiếc áo dài màu tím, mái tóc ngắn ngang vai được buộc gọn gàng, trên môi cô đang nở một nụ cười hiền dịu. Khi ấy mọi lo lắng trong em đều tan biến. Hoá ra đó là cô giáo chủ nhiệm của em. Cô dắt em vào hàng của lớp để tập trung, sau đó đưa chúng em về lớp để sắp xếp chỗ ngồi. Buổi đầu tiên đi học của em là như vậy, đó chính là những kỉ niệm ấm áp em không thể nào quên.

Bài làm 4

Hiện tại em đã là một học sinh lớp lớn, nhưng những kí ức về ngày đầu tiên đi học vẫn còn hiện hữu trong tâm trí em như vừa mới đây. Em còn nhớ hôm đó là một hôm trời rất đẹp, có nhiều nắng, những cơn gió nhẹ nhàng thổi có chút se lạnh. Em dậy thật sớm để chuẩn bị, sắp xếp sách vở, thay quần áo để chuẩn bị đi khai giảng. Mẹ chở em trên chiếc xe đạp cũ, để đến trường. Con đường làng với những khung cảnh quen thuộc sao hôm nay đẹp quá. Em đang miên man suy nghĩ bỗng mẹ nói: “Tới trường rồi, con xuống đi, vào lớp nhớ nghe lời cô giáo nhé”. Trong sân trường có rất nhiều các anh chị mặc đồng phục, trên cổ đeo những chiếc khăn quàng đỏ trông thật đẹp. Ai ai cũng đang vui vẻ nói cười. Em bước vào lớp với tâm trạng hồi hộp, lo lắng. Một lúc sau cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp. Cô mặc một chiếc áo dài màu trắng, làm nổi bật hơn dáng người dong dỏng của cô. Giọng nói của cô rất dịu dàng và ấm áp. Cô nói: “Cô chào cả lớp, cô tên là… cô sẽ là chủ nhiệm của lớp chúng ta, cô hy vọng cả lớp mình sẽ cố gắng chăm chỉ học hành nhé”. Nhờ sự dịu dàng của cô mà em đỡ lo lắng, hồi hộp hơn, có thể tự tin nói chuyện với các bạn xung quanh. Những kỉ niệm đẹp về ngày đầu tiên tới lớp là những kỉ niệm em không bao giờ quên.

Nên Xem:  Ôn Tập văn bản Truyện Kí Việt Nam học kỳ I – văn lớp 8

Bài làm 5

“Ngày đầu tiên đi học

Mẹ dắt tay đến trường

Em vừa đi vừa khóc

Mẹ dỗ dành yêu thương”

Mỗi khi nghe những giai điệu của bài hát “Ngày đầu tiên đi học” lòng em lại bồi hồi nhớ về những kỉ niệm ngày đầu tới lớp. Ngày đầu tiên đi học của em đó là ngày rất đẹp, trời mùa thu trong xanh, nắng vàng ươm, từng cơn gió thổi nhè nhẹ, đâu đó vọng lại tiếng chim hót líu lo. Em dậy thật sớm để vệ sinh cá nhân và thay bộ đồng phục mới, trắng tinh, thơm mùi bột giặt. Ông nội chậm rãi dắt tay em tới trường. Khi tới cổng trường, em thấy sự chào đón, nồng nhiệt của thầy cô và các anh chị lớp lớn khiến những lo lắng của em trên đường như biến mất. Xung quanh em là một khung cảnh thật đẹp. Có rất nhiều bạn giống như em, đang bẽn lẽn đứng sau dáng mẹ, dáng bà, còn những anh chị lớp trên đang vui đùa trên sân trường. Dắt em vào tới cửa lớp, ông em chỉnh lại trang phụ và dặn dò em nhiều thứ, nhưng em chẳng nhớ hết bởi vì em còn đang suy nghĩ, lo lắng về buổi học đầu tiên. Bỗng tiếng trống trường vang lên báo hiệu giờ vào lớp, ông dặn dò em rồi ra về, nhìn dáng ông ra về, em thấy càng bồn chồn, lo lắng. Em bước vào lớp và ngồi theo sự phân công của cô giáo. Bài học đầu tiên là bài học đánh vần chữ cái. Chúng em say sưa lắng nghe cô giảng bài, giọng cô ấm áp, nhẹ nhàng khiến những cảm giác lo âu trong chúng em tan biến. Ngày đầu tiên đi học của em là vậy đó, tuy còn rất nhiều hồi hộp, lo lắng nhưng đó là những kỉ niệm em không bao giờ quên.

hochoi.net - Học Hỏi

Có thể sử dụng ctrl + F để copy code nhanh hơn nhé!